9 thg 9, 2012

Lâu lâu vào ym! lại nhận được tin nhắn của a M, a M sau khi gọi đt, nhắn mes mình không có thời gian trả lời, thì anh nhắn vào ym! để chắc cú rằng mình sẽ trả lời anh. Tin nhắn của anh mình không mở cũng biết nội dung, anh sẽ hỏi rằng "em khỏe không, công việc thế nào", hàng tháng đều đều như vậy. Cái cách anh quan tâm đến mình làm mình cảm thấy nhẹ nhàng, đúng như bản tính anh từ hồi mình quen anh đến giờ.Cũng phải 8-9 năm rồi, nhanh thật.
"Sức khỏe trên loại A, đấu thủ nào cũng thế, trong thấy ta sợ ghê. Công việc thì bình thường" mình bảo anh thế.
Rồi anh em nếu cùng online sẽ bla bla bla chuyện gia đình, con cái, chuyện công việc, chuyện xích mích cãi cọ đủ kiểu, rồi thì anh kể những chuyện xảy ra từ lâu la lâu lắc rồi, những chuyện mà mình chả nhớ tẹo nào. Mình cứ thỉnh thoảng lại phải thốt lên "ôi, chuyện hài vậy sao em không nhớ nhỉ", "ôi, sao em không nhớ gì chuyện này", "ô, sao lại thế nhỉ", anh sẽ chẹp 1 cái và bảo "em lúc nào chẳng vậy".
Anh M là trường hợp đặc biệt, là 1 trong 3 người đàn ông quan trọng nhất đối với mình, điều này chắc anh không biết, mà mình cũng không muốn anh biết. Anh đã xuất hiện trong lúc mình đau khổ nhất, thảm cảnh nhất, tội nghiệp nhất.
Mình muốn nói với anh rằng "em cám ơn anh, nhiều nhiều lắm", nhưng mà nói được ra như thế, thì không phải mình nữa rồi, nên là lại thôi.
Mình đã buông, tất tất vui buồn quá khứ, nhưng không phải tất cả, có những khoảnh khắc mình không bao giờ quên, không bao giờ quên.
Anh có biết anh đã làm em trưởng thành lên rất nhiều không, anh khiến em sống như anh, không để ý những điều vụn vặt, yêu hết mình và trận trọng những gì mình đang có.
Em cám ơn anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét