31 thg 7, 2012

cảm xúc bất chợt

Vào 1 blog đã lâu không vào, của 1 chị gần 40 đã ly dị và đang nuôi 2 con, khâm phục những người phụ nữ một mình nuôi con và nuôi rất tốt nữa.
Lan man nhớ đến những người phụ nữ tâm sự rằng mình khổ, rằng bị chồng đánh, rằng bị lừa dối, bị ngoại tình, rằng mình thiệt thòi, nhưng tại sao lại cam chịu? không phải tự mình chọn con đường để đi đó sao.
Hôm rồi ông chú bên chồng mất, ông còn trẻ lắm đã bị ung thư 3 năm nay rồi, đến những ngày cuối cùng của cuộc đời, tay ông vẫn khư khư cái điện thoại, mắt sáng lên mỗi khi có tin nhắn đến, và lại hì hụi nhắn tin trả lời. Rồi sự thật cũng phơi bày, cái ngày cuối cùng ông ốm, cô gái trẻ - bồ của ông 12 năm nay, từ khi cô mới 18-19 tuổi- đến thăm ông. Vợ ông không thể nói gì, không thể làm gì nổi, nỗi đâu mất chồng giờ chắc nhân lên gấp nhiều lần, mình thương bà lắm. Mọi người nói ông và cô ấy yêu nhau thật lòng, bằng chứng là ông chung tình với cô ấy hơn chục năm nay, cô ta không tư lợi gì ông cả, bằng chứng là bao nhiêu tiền cô gửi ông giữ hết, gần lúc chết ông mới giả hết lại cho cô. Nhưng ông đi rồi, 1 người con gái tuổi này ở quê đã hết cơ hội lấy chồng tốt, đòi chết theo ông, 1 người vợ cả đời chỉ biết ông giờ giằng co giữa bao uất ức không biết phải trút vào đâu ở lại sống còn khổ hơn chết. Nghe chuyện mà chả biết nói gì.
Bữa tối nhà mình lại nhắc lại chuyện bồ bịch này nọ, mình chỉ bảo chồng, anh sống không tốt em cũng bỏ anh chứ không cần chờ đến lúc anh có bồ. Chồng ngơ người ra thốt lên giờ lại trên cơ mình cơ đấy, ý chồng giờ mình con cái xập xệ rồi, mình phải níu kéo chồng chứ không còn như hồi xưa nữa. Oài, trên cơ gì đâu, sự thật là như thế, mình thuộc loại chả thiết tha gì bao giờ, có tốt thì nhận, chả tốt thì thôi, tự mình đem lại những điều tốt đẹp cho mình là đủ.
Sau 3 năm sống cùng nhau, mình cũng đã nhận ra nhiều điều tốt ở chồng mình, nhiều điều may mắn mình đang được hưởng mà đôi khi mình coi đó là nghiễm nhiên cuộc sống phải như thế.
Mình thì chỉ tự nhận có mỗi điều tốt là không bao giờ có tư tưởng ngoại tình, bồ bịch, có thể nói là rất ghét. Mình thể hiện quan điểm khá tốt nên thái độ của chồng là tin tưởng mình tuyệt đối, hí hí. Các anh người yêu cũ vẫn gọi điện, nhắn tin hỏi thăm, dưng mà mình cũng chỉ coi như những người bạn cũ, tiện thì mình trả lời, không tiện thì mình cũng kệ, tuyệt nhiên không bao giờ thấy rung rinh mỗi khi các anh vô tình 1 cách cố ý gợi lại những kỷ niệm cũ - mà mình đã quên sạch, thật luôn- trong câu chuyện.
Mình cũng hài lòng 1 điều, tất cả các người yêu cũ của mình, đến giờ cũng đều dành cho mình 1 tình cảm yêu qúy - không phải yêu đương nhé, rất lễ phép với mẹ mình, và vẫn liên lạc hỏi thăm gia đình mình. Nhắn tin chúc mừng mình dù mình hiếm khi trả lời lại.
Mình thích cái tính thờ ơ với tất cả của mình.
Bố đã bảo mình rằng, con này nó sống không cần bạn bè - không quá đặt nặng vấn đề tình cảm nhỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét