31 thg 7, 2012

cảm xúc bất chợt

Vào 1 blog đã lâu không vào, của 1 chị gần 40 đã ly dị và đang nuôi 2 con, khâm phục những người phụ nữ một mình nuôi con và nuôi rất tốt nữa.
Lan man nhớ đến những người phụ nữ tâm sự rằng mình khổ, rằng bị chồng đánh, rằng bị lừa dối, bị ngoại tình, rằng mình thiệt thòi, nhưng tại sao lại cam chịu? không phải tự mình chọn con đường để đi đó sao.
Hôm rồi ông chú bên chồng mất, ông còn trẻ lắm đã bị ung thư 3 năm nay rồi, đến những ngày cuối cùng của cuộc đời, tay ông vẫn khư khư cái điện thoại, mắt sáng lên mỗi khi có tin nhắn đến, và lại hì hụi nhắn tin trả lời. Rồi sự thật cũng phơi bày, cái ngày cuối cùng ông ốm, cô gái trẻ - bồ của ông 12 năm nay, từ khi cô mới 18-19 tuổi- đến thăm ông. Vợ ông không thể nói gì, không thể làm gì nổi, nỗi đâu mất chồng giờ chắc nhân lên gấp nhiều lần, mình thương bà lắm. Mọi người nói ông và cô ấy yêu nhau thật lòng, bằng chứng là ông chung tình với cô ấy hơn chục năm nay, cô ta không tư lợi gì ông cả, bằng chứng là bao nhiêu tiền cô gửi ông giữ hết, gần lúc chết ông mới giả hết lại cho cô. Nhưng ông đi rồi, 1 người con gái tuổi này ở quê đã hết cơ hội lấy chồng tốt, đòi chết theo ông, 1 người vợ cả đời chỉ biết ông giờ giằng co giữa bao uất ức không biết phải trút vào đâu ở lại sống còn khổ hơn chết. Nghe chuyện mà chả biết nói gì.
Bữa tối nhà mình lại nhắc lại chuyện bồ bịch này nọ, mình chỉ bảo chồng, anh sống không tốt em cũng bỏ anh chứ không cần chờ đến lúc anh có bồ. Chồng ngơ người ra thốt lên giờ lại trên cơ mình cơ đấy, ý chồng giờ mình con cái xập xệ rồi, mình phải níu kéo chồng chứ không còn như hồi xưa nữa. Oài, trên cơ gì đâu, sự thật là như thế, mình thuộc loại chả thiết tha gì bao giờ, có tốt thì nhận, chả tốt thì thôi, tự mình đem lại những điều tốt đẹp cho mình là đủ.
Sau 3 năm sống cùng nhau, mình cũng đã nhận ra nhiều điều tốt ở chồng mình, nhiều điều may mắn mình đang được hưởng mà đôi khi mình coi đó là nghiễm nhiên cuộc sống phải như thế.
Mình thì chỉ tự nhận có mỗi điều tốt là không bao giờ có tư tưởng ngoại tình, bồ bịch, có thể nói là rất ghét. Mình thể hiện quan điểm khá tốt nên thái độ của chồng là tin tưởng mình tuyệt đối, hí hí. Các anh người yêu cũ vẫn gọi điện, nhắn tin hỏi thăm, dưng mà mình cũng chỉ coi như những người bạn cũ, tiện thì mình trả lời, không tiện thì mình cũng kệ, tuyệt nhiên không bao giờ thấy rung rinh mỗi khi các anh vô tình 1 cách cố ý gợi lại những kỷ niệm cũ - mà mình đã quên sạch, thật luôn- trong câu chuyện.
Mình cũng hài lòng 1 điều, tất cả các người yêu cũ của mình, đến giờ cũng đều dành cho mình 1 tình cảm yêu qúy - không phải yêu đương nhé, rất lễ phép với mẹ mình, và vẫn liên lạc hỏi thăm gia đình mình. Nhắn tin chúc mừng mình dù mình hiếm khi trả lời lại.
Mình thích cái tính thờ ơ với tất cả của mình.
Bố đã bảo mình rằng, con này nó sống không cần bạn bè - không quá đặt nặng vấn đề tình cảm nhỉ.

16 thg 7, 2012

Em Quyên

Em Q dạo này suốt ngày đòi đi chơi, em thể hiện cái ý muốn của em rất là quyết liệt, cứ e e e rồi oa oa chực khóc, rồi thì ưỡn người ra, rồi thì không chịu  "tiếp đất" , tức là lúc đấy cơn nghiền công viên của em đã lên cao trào, mẹ đang làm gì cũng phải dừng lại bế em đi 1 vòng rồi mới yên với em.
Dạo này em biết thể hiện tình cảm lắm í, em có em gấu xanh mẹ mua cho lâu lắc rồi, giờ em suốt ngày vật em gấu ra, thơm em, mà phải đúng vào miệng nhé, rồi gặm mũi em , rỗi vỗ vỗ vào em ra chiều yêu em lắm. Giờ em hiểu hết mẹ nói gì rồi, mẹ bảo em gấu đâu, em thỏ đâu, em hươu đâu là biết hết, bảo lấy cho mẹ quả bóng, lấy cho mẹ cái xúc xắc, bò ra đây, đưa cho bố, bật ti vi, là hiểu hết, làm được hết í. Hôm qua em nghịch túi đựng tăm bông làm rơi tung tóe ra, bố em mắng em, em nhìn nhìn bố ra chiều thăm dò, thấy bố mắng thật, em liền nhìn bố toét miệng ra cười, lại còn é é é với bố nữa chứ, nhìn cái điệu bộ mà 2 bố mẹ không nhìn cười được với em.
Hôm t7 mẹ đi chợ cho em đi cùng, lúc mẹ trả tiền em cứ đòi xin, mẹ không cho, em liền đưa luôn cho mẹ cái quạt em đang cầm, e e e cái miệng, ra điều là con đổi cho mẹ này, làm các cô bán hàng tròn mắt nhìn em, hí hí, mẹ cũng bất ngờ với em luôn, em khôn như con cún con í.
Đây là lúc em nghiền đi chơi, mưa thế mà không chịu vào nhà, mẹ đành che ô cho ngồi ở cửa nhà

12 thg 7, 2012

Tên nịnh nọt lộ liễu

Đó chính là tên này 


Hắn và nhà sản xuất


Mẹ và Dì đi ra ngoài có tí việc, 1 tiếng sau về không thấy em ở nhà, bà nội bảo nó nhìn thấy bố nó đi làm về, nó mừng quýnh lên, thiếu điều vẫy đuôi loạn xạ, rồi nó lăn xả vào bố nó - điều mà nếu có mẹ ở nhà thì nó không bao giờ làm.Bố nó phấn khởi - mắc mưu nó - liền cho nó ra công viên chơi luôn - trúng ý nó. Chơi 1 lúc, rồi 2 bố con về để bố nó ăn uống quáng quàng,  xong rồi lại bế nó nó công viên chơi tiếp. Mặt nó phởn thấy rõ. Con cái nhà. Xong rồi tối về, nó quấn bố nó thế này.

8 thg 7, 2012

bù đầu bù cổ

Bù đầu bù cổ
Không phải mình nói về công việc đâu ạ, mình đang nói về 2 ngày nghỉ cuối tuần, cái tuần mà không hẹn bà nội thì về quê, bà ngoại thì đi du lịch, em gái cũng du lịch nốt, để mình ở nhà với 2 đống shit nát là em Q và bố em Q, ôi không ngờ là thảm quá thể.
Em Q 2 ngày cuối tuần họa vô đơn chí lại nhú lên 1 chú răng, ôi, chuỗi đau khổ nối tiếp nhau để hành hạ mình. Em đau lợi, nên chả muốn ăn gì, nhìn bát nhìn thìa là quay đầu chổng đít lại ngay, cho em ăn mệt hết cả người. Rồi đang ăn thì em đòi đi ngủ, mà em mải chơi, chơi đến lúc buồn ngủ không thể chịu nổi thì em lăn đùng ra ăn vạ, kèm theo đau răng lúc này mới nhớ ra, thế là khóc lóc thảm thiết, inh ỏi cả nhà, không làm sao mà dỗ em được, đưa cho cái ví của mẹ, thì nín khóc nhưng còn cứ e e e e mãi không thôi, càm ràm như bà già nhức xương vậy, mẹ với bố thì ong hết cả đầu, đến hôm qua thì đúng tưởng hóa điên lên được. Rồi làm cơm, làm cháo cho em, rồi dọn đống chiến trường đồ chơi vì ông bà sắp ở quê ra, ông nội rất ghét nhà cửa bừa bộn (có lần ông vứt hết cả ra đường rồi ..) nên mình dù mệt quá thể cũng phải hùng hục dọn cho xong, chứ để chồng thì thể nào cũng bật tivi lên xem 1 tí, rồi mở máy tính ra chơi 1 tí, rồi thì chả dọn được gì lại mang tiếng, mình cũng ngại.
Đến 8 giờ tối thì tạm xong, còn bát sữa chua xoài xay xúc cho em ăn, tắm cho em, gội đầu cho mẹ nữa là tạm thời có thể đi ngủ. Mình mệt quá nằm vật ra, mặt quay vào tường (tự kỷ ..) bảo bố em xúc cho em, nghe bố em cứ ối, oa, rồi thì "Q ơi miệng xinh đâu cho bố mượn", "Bố yêu em", 1 lúc thì giọng đầy van vỉ "Q ơi thương bố, ăn hộ bố 1 miếng thôi", rồi thì "Giúp bố đi con", con thì bò lổm ngổm như sâu, giấu mồm rất tài, không làm sao mà xúc đựơc cho nó, mình nhìn cái bát còn nguyên xi, chưa được 1 thìa nào vào mồm.Con thì cứ lao vào mẹ, gọi phải quay mặt ra cho nó dụi vào thì mới thôi. Mệt quá cho nó ăn, lại sỡ nó buồn ngủ đột xuất không cho ăn được thì phí công nghiền xoài, thế là lại dậy bón cho nó. Nó ăn xong thì mẹ cũng gần xỉu, thôi lau qua quýt cho nó rồi 2 mẹ con nằm thẳng cẳng.
Cái đầu mình thì sáng nay cũng may đã gội được, không thì có mà chả dám đi làm.
Trong khi ông chồng thì vẫn yêu cầu ăn cơm, thịt kho trứng và còn kịp đi cắt tóc nữa ạ.  Xa xỉ đến thế là cùng.

2 thg 7, 2012

Lặng lòng ...

Dạo này đọc báo, rà rà thấy nói đến trẻ con vui thì mới dám đọc, không vui thì bỏ qua ngay, tuyệt nhiên không dám mở ra xem. Chỉ cần đọc lướt tít em bé bị cha ném, bị mẹ cùng người tình sát hại, bị bỏ rơi thì tim cứ như bị cắt vậy. Nhất là những bé nào tầm tuổi em Q thì độ đau lòng càng nhân lên. Liên tưởng đến con gái ở nhà, khóc cái là bà, bố , mẹ dì xúm vào, không dám để em đau một cái móng chân, ấy vậy mà ngoài kia bao em bé ăn còn không đủ, ôi chịu sao nổi.
Trẻ con biết gì, tội tình gì. Như em Quyên, mẹ làm em ngã khóc lóc rầm rĩ rồi em nhìn mẹ em vẫn ôm mẹ, yêu mẹ đòi bế, em không có giận mẹ,  em như tờ giấy trắng, chỉ biết yêu và cần yêu. Sao trên đời có những người cha, người mẹ có thể đánh đập, làm các em đau mà lòng họ không đau nhỉ.