28 thg 8, 2012

Bạn bè của em Quyên

Anh Đốm: 5 tuổi, béo ú. Liên tục quát mắng em Q, ngọng líu lô, gọi em là em Quêng, không biết nhường nhịn em tí nào. Bảo anh Đốm đừng có la hét như thế không em Q bắt chước. Anh mới tròn mắt hỏi lại rằng "Cô ơi bắt chước là gì?", bó tay với anh.
Anh Việt: 5 tuổi, gày tong teo. Rất biết chơi với em Q và rất tinh ý, hôm nào chạy sang mải chơi quá quên không chào thì chỉ cần bảo anh Việt quên mồm ở nhà ah là lập tức điệu bộ bẽn lẽn anh bảo
Ôi cháu quên, cháu chào bà, bác (toàn gọi mình là bác, bác đau hết người), anh chào em Q, rồi lao vào thơm em chíu chíu.
Chị Diệp: 7 tuổi, rất biết ý, chỉ đứng ở cửa, bảo vào chơi mới vào. Chị Diệp tâm sự rằng em Q là sướng nhất, chẳng phải đi học, chẳng phải làm bài tập về nhà MÀ VẪN ĐƯỢC ĂN! mình nghe xong chết cười với chị. Chị bảo đi học vất vả, suốt từ sáng đến chiều, ăn cơm tối xong được ra công viên mỗi 1 tí rồi lại phải làm bài tập, rồi phải đi ngủ để mai còn đi học, chị mệt lắm. Chị già đời như con cú í.
Chị Ỉn: 5 tuổi, béo nẫn. E Q rất thích chị, vì chị hay mặc váy xòe buớm hoa tung tóe, gió quạt thổi bay bay làm em Q mê mẩn, mỗi lần chị sang là em lại bò vòng quanh chị để được sờ vào váy của chị, rồi em nghếch cái mặt của em lên cười nịnh nọt, trông em cười mắt tít, 6 cái răng trắng bé bé hin hin, miệng hị hị xun xoe quanh chị hài không đỡ được.
Chị Nhím, chị Bầu, Anh Ben, bạn Ken... chưa kể các bạn ở công viên, em nổi tiếng lắm í, thỉnh thoảng đi với mẹ, lại có người ra bảo hôm nay bà không đưa em đi chơi ah, mẹ thì chả biết ai vào ai, chỉ biết cười trừ. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét