22 thg 2, 2011

Nhảm

Em gái bị đậu mùa, đi khám bác sĩ kê cho cái đơn thuốc, về cứ thế mà làm. Hôm sau thấy mặt mũi đỏ lòe đỏ loẹt, chả hiểu sao mọi người toàn bôi thuốc màu xanh mà nó lại bôi thuốc đỏ, nó bảo cung phân vân lắm, chả hiểu thằng người yêu đi mua -ẹc ẹc--có mua nhầm không. Mà nó bảo bệnh này bác sĩ kê đơn lạ lắm, kiêng tanh, trứng, bếp - ẹc ẹc- Bếp nữa cơ đấy, mình ớ ra, đọc lại đơn thuốc hóa ra bs ghi kiêng "nếp" mẹ mình đọc thành kiêng "bếp" - tức kiêng lửa_ nên con em cứ vào bếp nấu gì ăn là lại bị lôi ra, mắng cho bs đã dặn rồi còn không nghe, ặc ặc..chết vì cười.
Tối về thì lại ông chồng, ông chồng ngồi gọt xoài ăn, lúc cầm dao mình đã bảo cẩn thận kẻo đứt tay rồi, thế mà chỉ đọ 30 giây sau đã "ối, anh bị đứt tay rồi" mặt mũi nhăn nhó, ôm chặt ngón tay út, thảm quá mình mới nói đã nhắc rồi còn không nghe, mồm còn ú ớ "tại, tại ...không phải tại anh..hự hự.." , "tại nó thừa ra phải không", "ùh, tại nó thừa ra đấy chứ" sặc :)) đến đây thì bó tay, mình cười chảy cả nước mắt "xem trên người cái gì còn thừa ra thì cắt nốt đi", ông chồng vừa ngượng, vừa buồn cười, mặt méo xẹo. dỗi luôn...Hôm sau lại tí tởn vừa cầm dao vừa nhặt cái nọ, nói cái kia, vợ nhắc cẩn thận thì còn bảo "mẹ xem, con làm gì vợ con cũng nói", ai ngờ "nó nói đúng rồi đấy, mày cứ không cẩn thận rồi lại đổ vỡ hết cho mà xem, làm cái gì cũng phải cận thận chứ ....a b c...." hé hé, đáng đời, để yên thì không sao, thành ra bị mắng cho xối xả, hé hé...nhưng rồi lại quên ngay í mà, lại ối á với loảng xoảng ngay được mới lộn ruột ấy chứ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét