Ông
bảo trên cơ quan ông người ta tưởng ông không có con, vì chả bao giờ thấy con
cái gọi hỏi thăm. Nghe thương và buồn nẫu ruột. Mình rất yêu quý (yêu nhé) bố
mẹ chồng, thực lòng càng ở càng thương ông bà như cha mẹ ruột vậy. Ông làm mình
giật mình nhìn lại, con trẻ như mình đi hết nửa đời người, vậy mà vô tâm lạ,
điện thoại buôn chuyện bạn bè cà kê dê ngỗng, con hơi ốm thì điện thoại suốt
ngày, vậy mà dường như chưa hề biết gọi hỏi thăm, quan tâm tới ông bà. Giật
mình cảm thấy có lỗi quá.
“Bố ah, mong bố hiểu rằng tụi
con thương yêu bố mẹ nhiều lắm nhưng tụi con không biết phải thể hiện như thế
nào. Tụi con cũng còn quá trẻ để đặt vào
địa vị cha mẹ để hiểu cha mẹ cần gì, vậy thì tụi con mong rằng, cha mẹ hãy cho
tụi con biết – như một lời dậy bảo giống bao điều khác – cha mẹ mong muốn tụi
con như thế nào, bởi bọn con dù lớn thế nào đi nữa cũng vẫn chỉ là những đứa
trẻ trong lòng cha mẹ mà thôi”