31 thg 7, 2011

Hành trình đi đẻ em Quyên

Thứ 7, 04/06/2011
Mình thấy hơi mệt mêt, bạn chồng thì phấn khởi chuẩn bị quần áo đi nghỉ mát với cty mới, m giúp bạn c soạn quần áo, b chồng cũng có vẻ lưỡng lự ko đi, nhưng m nghĩ m mới tuần 34, còn lâu mới sinh cơ mà.
6g30 chiều: M chở b chồng ra ga tầu sau đấy m đi khám thai định kỳ luôn. Đi muộn cũng ko phải chờ đợi quá lâu, thử nước tiểu bình thường, đo HUYẾT ÁP thì CAO HƠN BÌNH THƯỜNG, y tá đo huyết áp bảo mình cứ vào siêu âm và khám trước, rồi sẽ đo huyết áp lại sau xem thế nào. Phòng khám có 2 bsi khám, mọi khi nếu kquả siêu âm bình thường, mình thấy bình bt, thì mình để bs nao khám cũng được, nhưng hôm nay mình muốn trực tiếp bs Hương khám để mình còn nhờ cô giúp mình lúc sinh. Kquả khám bình thường, siêu âm em bé được 34w, nặng 2,54kg tương đương 1 thai 35w, em bé khỏe làm mình rất vui, chỉ còn lăn tăn vụ huyết ap, mình lại ra đo lại, y tá đo qua quýt rồi bảo mình h/a ok rồi, thế là mình vui vẻ ra về.
Chủ nhật, 05/06/2011.
Hnay chú Việt ở bên Nga về, chú sẽ mang sữa NAN về cho em bé, mình rất vui. 10 giờ sáng mới dậy, hôm nay 2 chị em hẹn nhau sang chùa Bồ Đề chơi. Lúc bắt đầu đi 2 chị em cứ quên cái nọ lại lẫn cái kia, phải lừng khừng mãi mới đi được, mình cũng hơi thoáng nghĩ trong đầu, không biết là có chuyện gì ko đây, có điềm báo gì chăng... nhưng mình thấy mình vẫn khỏe, nên 2 chị em vẫn lên đường.
Trời nắng chang chang, đi mấy việc nữa rồi mới sang chùa được, sang đấy mới thấy, trẻ bị bỏ rơi rất nhiều, có bé mới được 3 ngày tuổi cũng bị bỏ, lúc mình vào thấy đang nằm ngủ rất ngoan và rất xinh, thương ko chịu được. Chơi 1 lúc thì đói, quyết định vào KFC Nguyễn văn cừ để ăn, vừa mới xúc được 1 thìa cơm thì có chỗ ngồi ngay điều hòa trống, thế là lại lịch kịch xách đồ chuyển chỗ, chưa kịp ngồi xuống bỗng mình thấy nước ào ào ra 2 chân, vào toilet kiểm tra, khá là hoảng khi biết đã bị vỡ ối, nước cứ chảy ra ướt váy, ko kìm được, thế là chả kịp ăn gì, chỉ kịp nói với em gái chị vỡ ối rồi, chị đi taxi vào viện đây.
12g, Bệnh viên phụ sản hà nội.
Mình đầu tiên gọi cho mẹ, mẹ hoảng hốt, mình sao lúc đấy bình tĩnh lạ kỳ, nhắc mọi người làm gì làm gì. Đến viện, vì năm ngoái đã từng năm ở đây nửa tháng, nên mình đã thông thuộc đường đi lối lại, nên chạy 1 mạch vào phòng cấp cứu. Chả giấy tờ, chả người thân, chả có gì cả nhảy xổ vào báo em bị vỡ ối, các cô y tá mặt chả thay đổi sắc diện, cũng chả nói chả năng gì, mình liền mở ví ...thế là alê hấp, lên bàn khám luôn, rất nhanh,được lấy máu và đem đi xét nghiệm, đối xử rất thân tình, thật là .... Lúc mẹ đến thì mình đã xong hết công đoạn, chỉ chừng 10 phút, được đưa lên cáng chuyển thẳng phòng mổ A3, do mình chưa làm hồ sơ đăng ký đẻ, nên mình ko được lên phòng dịch vụ, họ chỉ cho mình lên A3 để đẻ thường.
12g30, phòng chờ đẻ.
Do là người nhà bs được gửi gắm đàng hoàng, nên mình được bs phòng mổ khám khá là nhẹ nhàng chu đáo, lại được nằm chờ tại phòng khám chờ mổ điều hòa mát rượi (phòng này bnhân ko được vào, chỉ khi nào khám chẩn đoán để quyết định bs và phương pháp đẻ mới được vào- để thấy là mình đc đặc cách thế nào). BS bảo thai mình bé quá sẽ cố giữ em bé trong bụng được giờ nào hay giờ ấy, bs bảo sẽ tiêm cho mình 1 mũi trợ phổi cho em bé, và 1 mũi hãm co tử cung, mình lắp bắp vâng vâng tuy bác si. Lúc này đt liên tục, sau khi suy nghĩ mình cũng nt cho bạn chồng để bạn về, bạn chồng còn tưởng mình đùa, thật. ai mà tin nổi, là m mình cũng nghĩ là đùa. Bạn chồng vừa đến QBình lại lập túc quay lại HN, tuy nhiên bạn ko kịp đón tay con bạn do mãi hôm sau bạn mới về đến nhà.
Mình ko hề thấy đau bụng tẹo nào, đo đó bị vỡ ối khiến mình rất ngạc nhiên, tuy nhiên những bạn nào thai ngôi ngược thì nên chú ý, ngôi ngược nguy cơ vỡ ối non cao hơn ngôi thường- điều nguy hiểm này ko một bs nào nói với mình, chỉ khi mình đẻ rồi, search google mới biết.
Nước ối vẫn rỉ ra không ngừng, nằm lo lắng và trả lời đt mọi người.
6g, khám để chuẩn bị sinh.
Các bà bầu đứng xếp hàng để khám, mình thì đc khám đầu tiên, bs Nghĩa khám (sau mới biết bs này là bs mổ giỏi nhất PS hn- mình đc gửi gắm bs này), bs nói em đc có 2,3kg (ít hơn so với ở phòng khám 2,54kg), mình lo lắng kinh khủng, bs bảo có thể em bé sẽ phải nằm lồng kính, có thể hệ hô hấp của em chưa hoàn thiện, mình rất buồn, bs an ủi mình bảo em 34 tuần thì ko phải lo gì đâu, em phát triển hết rồi, các tuần sau chỉ là hoàn thiện thôi, nhưng mình rất sợ ...
Nước ối vẫn rỉ, tử cung mở 2 phân, chỉ thấy hơi đau từng cơn, nhẹ ..Vật vờ chờ đến lượt gọi đi đẻ...
7g, phòng mổ.
7g bs Nghĩa gọi mình, mình còn ngạc nhiên ơ anh mổ cho em ạ, ko phải cô H a, y tá khẽ giật áo mình - bs Nghĩa là bs cọc 1, mổ giỏi nhất đấy-.
Nằm lên giường, cởi hết váy áo, trần truồng - đèn rọi vào người, tự cảm nhận như 1 con lợn chuẩn bị mổ, bao con mắt dòm vào - nhưng ko hề thay đổi sắc thái ánh nhìn, chắc là bs đã quá quen rồi, hoặc mình ko đẹp..hà hà. Mình được gây tê màng cứng, cũng ko ai nói cho mình biết gây mê và gây tê sẽ khác nhau thế nào, hậu quả ra sau, bệnh nhân ko được chọn lựa.
Mình vẫn tỉnh táo, thấy y tá vật mình nằm ngửa ra, kéo rèm che nửa người dưới của mình, rồi mình thấy bs nói chuyện với nhau, cảm thấy động vào người mình, nhưng mình ko thấy đau, mình nghe bs Sơn hỏi bs Nghĩa, ngôi mông hả anh, rồi mình thấy em bé khóc, mình hỏi bs ơi con cháu khóc ah, bs bảo ùh, em bé được 2,7kg nhé, rồi mình được nhìn con, bé tí teo, gây trắng quanh mặt, mũi thì lại có hạt- đẻ non mà mũi đã có hạt rồi cơ đấy, bs mổ thì cứ bảo con mình ko phải đẻ non cơ-, rồi mình được chuyển về hậu phẫu chờ khỏe thì về phòng.